Thai Phụ Nhà Bên, Cậu Vẫn Khỏe Chứ
Thai Phụ Nhà Bên, Cậu Vẫn Khỏe Chứ
Tác Giả : Chẩm Thấp Cú Liễu
Thể loại : Ngôn Tình
Editor: Tiểu Điệp Nhi một mình tự sướng
Thể loại: Võng phối, đại thần dương quang công, fan hàng xóm ôn nhu thụ, HE
Tình trạng raw: Hoàn 11 chương
Tình trạng dịch: Đã hoàn thành
Văn án:
Cậu sẽ reply từng status Weibo[1] của Tình Không, sẽ nghe từng đợt ca nhạc hội của Tình Không, sẽ ngồi chễm chệ canh trên kênh của Tình Không chờ người, sẽ đi nghe từng bộ kịch Tình Không phối, rồi viết một đoạn bình kịch thật dài dưới bài post.
Nhưng cậu sẽ không gõ cửa nói: “Hi, Tình Không-sama[2], tôi là fan cuồng của anh.”
_______
Lời tác giả: Gần đây đọc rất nhiều võng phối văn, nhưng vẫn không thấy được loại mình muốn coi, cho nên đành tự ngu tự nhạc viết một bộ.
Tuyệt đối HE.
Chương 1
Ngô Minh tan ca trở về nhà, sau khi cất đồ đạc xong, liền vội vàng mở máy vi tính.
Khởi động máy, kết nối network, đăng nhập YY[1], vào kênh.
Trong kênh vẫn chưa có ai, chỉ có vài chú ngựa lam ngựa lục đang xếp hàng ôm mic hát hò.
Cậu chỉ treo nick ở đó, bỏ vào phòng bếp nấu cơm. Còn một lát nữa mới tới giờ tan tầm của người kia.
Lúc cầm được bát cơm ngồi trước máy tính đã là sáu giờ tối. Mở Weibo, chọn nhóm bạn bè “Tình Không”, bắt đầu công cuộc reply hàng ngày.
Nhóm “Tình Không” chỉ có một người, chính là CV[2] Tình Không.
Follow hơn mười vạn, có chứng thực là CV kịch truyền thanh nổi tiếng.
Còn Ngô Minh chỉ là một fan nho nhỏ của Tình Không, một fan cuồng, một fan thích nghe Tình Không nói, hát, lồng tiếng, một fan bình thường rất bình thường nhưng gặp phải Tình Không chỉ số thông minh liền xuống âm.
Cậu biết rõ tất cả tư liệu về Tình Không, biết hắn thích ăn thịt, ghét nhất là ăn cải trắng, màu sắc yêu thích là màu tím, sinh nhật là mùng một tháng năm, ca sĩ thích nhất là XX, mơ ước lớn nhất là du lịch một vòng thế giới…
Hôm nay Tình Không viết mười status Weibo.
Trạng thái thứ nhất viết lúc tám giờ sáng.
CV Tình Không: Bị ác mộng đánh thức, tui còn muốn ngủ thêm lát nữa mà…
Ngô Minh reply —
Tên trong không có tên: Vuốt vuốt sama, mộng đều đối lập với hiện thực mà.
Cái thứ hai viết lúc sắp chín giờ.
CV Tình Không: Hôm nay thật đẹp trời. [Hình ảnh]
Ngô Minh reply —
Tên trong không có tên: Em có xem dự báo thời tiết mấy hôm nay rồi, đều là đẹp trời cả. [haha]
Cái thứ ba viết lúc trưa.
CV Tình Không: Chuyển phát Weibo.
Nội dung Weibo là về chủ đề rất sôi nổi gần đây “người già ngã có nên đỡ lên không”.
Ngô Minh reply —
Tên trong không có tên: Người già ngã nên đỡ chứ, ai mà chẳng có lúc già đi.
Cái thứ tư….
Mãi đến tận status thứ mười, gửi lúc năm giờ chiều.
CV Tình Không: Rốt cuộc cũng tan ca, tui đói sắp teo cả người rồi, tối nay ăn gì đây? Hu….
Ngô Minh reply —-
Tên trong không có tên: Vẫn là ăn thịt đi, có điều sama cẩn thận phát phì đó nha.
Trả lời xong tất cả, lại nhìn qua xem những người khác có post gì hôm nay không thì cũng tới lúc ăn cơm xong. Ngô Minh cất đồ ăn thừa vào tủ lạnh, bắt đầu rửa bát.
Lúc này loa máy tính liền phát ra giọng nói quen thuộc: “Hi~ Chào buổi tối mọi người.”
Đây là giọng Tình Không, hắn trở về rồi.
Ngô Minh vội vã giải quyết xong mọi thứ trên tay, ngồi trước máy tính, chăm chú nhìn vào màn hình YY.
Tình Không là tên nghiện Weibo, cũng nghiện cả YY.
Theo cách nói của hắn thì, mỗi ngày vừa mở máy lên, việc đầu tiên là mở Weibo, việc thứ hai chính là mở YY.
Ngoài ra hắn còn có một thói quen xấu là không hát liền khó chịu, mỗi ngày đều phải lượn lên YY một lát, đó, giờ bắt đầu hát rồi.
Fan trong kênh đều biết Tình Không ngày nào cũng hát giờ này, người càng ngày càng đông, hoa cũng tung càng lúc càng nhanh, giống như mấy con vi khuẩn phụ đề tự phát bày ra đủ mọi loại hoa trên khung chat.
ID của Ngô Minh tên là Vô danh, hai chữ rất bình thường, có vẻ như rất mờ nhạt, rất dễ bị lãng quên trong đống ID vừa dài vừa phong cách chói lóa lên trước mắt.
Nhưng cho dù là ID thế nào đi nữa, lăn lộn lâu thì cũng trở thành ma cũ ai ai cũng biết.
Cậu nương theo nhịp nhạc, thỉnh thoảng lại cùng mọi người spam khung đối thoại —
Oa! Công rồi!
Sama hôm nay khỏe quá.
Sama lý trí thế này đột nhiên rất không quen nha.
Dễ nghe! [Hoa tươi]
Lại là nửa bài, rớt hố rồi!!
…
Tình Không e hèm lấy giọng, nói: “Ha ha, hôm nay rất vui, hát ọi người nghe một khúc cao tí nào.”
Phía dưới liền có một đống người spam —-
Không ca cẩn thận thai phụ nhà bên đó!
Lát nữa lỡ thai phụ sinh rồi thì làm sao!
Cười lăn lộn[3], thai phụ nhà bên sắp tới gõ cửa rồi!
….
Tình Không: “Nhạc hội hold lại, thai phụ không nghe thấy không nghe thấy…” Nhạc đệm vang lên.
Thai phụ nhà bên, là một trò đùa cũ trong kênh.
Ngày trước có một hôm Tình Không hát một ca khúc cao độ, có lẽ là do hứng trí quá liền rống lên, mọi người đều lên tiếng “nhắc nhở”, hàng xóm sẽ bực mình đó. Trước đây đúng là có thai phụ thật, Tình không cũng vài lần dừng lại nói với mọi người có thai phụ tới gõ cửa, lâu dần, mọi người đều đã thành thói quen nhắc tới thai phụ này, rồi cuối cùng thành “thai phụ nhà bên” hiện giờ.
Thực ra vị thai phụ kia ở lầu trên, một năm trước đã sinh rồi, hơn nữa sau đó còn chuyển đi.
Thực ra sát vách, căn bản không có thai phụ.
Cách âm của tòa nhà này không được tốt lắm, nhà bên tuy có nghe thấy hết, nhưng sẽ không qua gõ cửa.
Ngô Minh tự rót ình chén nước, vặn nhỏ âm lượng, vểnh tai nghe tiếng ca truyền đến từ nhà bên.
Ở gần đại nhân mình thích, hẳn đều là mơ ước của mọi fan cuồng.
Cậu chỉ là thích người này, lặng lẽ quan tâm từng chút một đến hắn thôi.
Ngô Minh không chỉ biết mọi sở thích của Tình Không, còn biết hắn tên thật là Tần Không, biết hắn rất đẹp trai cũng rất cao, biết hắn đang sống ở đâu, làm việc ở đâu, còn có thể biết Tình Không mặc quần áo gì mỗi ngày…
Không phải là cuồng theo dõi, cậu chỉ là tình cờ ở ngay bên nhà Tình Không mà thôi.
Cửa nhà hai người ngay cạnh nhau, phòng của Tình Không chỉ cách phòng Ngô Minh một bức tường, cách âm cũng không tốt lắm.
Buổi tối đi vứt rác thỉnh thoảng chạm mặt, cúi đầu chào rồi trò chuyện vài ba câu. Đi du lịch có mang đặc sản về, đều gõ cửa tặng hàng xóm một phần.
Cậu sẽ reply từng status Weibo của Tình Không, sẽ nghe từng đợt ca nhạc hội của Tình Không, sẽ ngồi chễm chệ canh trên kênh của Tình Không chờ người, sẽ đi nghe từng bộ kịch Tình Không phối, rồi viết một đoạn bình kịch thật dài dưới bài post.
Nhưng cậu sẽ không gõ cửa nói: “Hi, Tình Không-sama, tôi là fan cuồng của anh.”
[1] YY: là một chương trình chat voice của TQ, tất nhiên vẫn có khung gõ đối thoại. Để chat người dùng cần tạo một kênh YY có đánh số bất kỳ, số này có thể coi như địa chỉ của kênh.
[2] CV: viết tắt của chacrater voice, người lồng tiếng cho nhân vật.
[3] Nguyên văn 2333 (hay 233) là kí hiệu tắt cho emo cười.
Chương 2
Lại là một tối hát hò.
Ngô Minh post lên kênh —-
Vô Danh: Thực ra hàng xóm vốn không có thai phụ nào đúng không! Tình Không-sama nói khoác cẩn thận sinh non!
Tình Không vừa hát xong một bài, giương mắt thấy câu nói của Vô Danh, liền “Hê” một tiếng, bảo: “Nói bậy! Nhà bên rõ ràng có thai phụ! Thai phụ đó còn hơi nghễnh ngãng tai nữa kìa!”
Ngô Mình sờ sờ cái tai đang nóng bừng lên của mình, xí một tiếng, tai tôi rất tốt đó.
Cậu ra ngoài phòng khách, mở tủ lạnh, lấy ra ít cà chua ngâm đường.
Hôm nay đồng nghiệp ột ít cà chua, vừa đỏ vừa sáng, lúc về nghĩ nghĩ một hồi liền mang cắt thành lát, rắc đường trắng lên, bỏ vào trong tủ lạnh, hiện giờ có thể ăn được rồi.
Từng tinh thể đường trắng chưa tan phủ đều lên cà chua màu đỏ hồng, phần ruột màu xanh tím cứ như thể muốn chảy ra, phía dưới còn tích lại một ít nước, hấp dẫn vừa miệng, chua chua mà ngọt ngọt, khiến người người chảy nước miếng.
Ngô Minh xếp ra một hộp mới, gõ cánh cửa nhà bên, sợ người kia không nghe thấy còn ấn cả chuông cửa.
Tinh Không nghe được tiếng chuông này liền ngừng hát, nói với đám fan trong kênh: “Chết rồi, thai phụ nhà bên thực sự tới gõ cửa rồi, đuổi cô ấy đi đã.”
Mọi người đều nở nụ cười hả hê khi người gặp họa.
Tần Không mở cửa, cười nói: “Ngại quá, không làm ồn đến…”
Ngô Minh nâng nâng hộp bảo quản trong tay, “Hả?”
“Không…” Tần Không thoáng dừng lại, “Đây là?”
“Hôm nay đồng nghiệp tặng tôi ít cà chua quê trồng, tôi làm món này, mà một mình ăn không hết thì lãng phí quá, ha ha.” Ngô Minh đặt chiếc hộp vào tay Tần Không, nói.
Tần Không thấy món cà chua hấp dẫn trong hộp bảo quản, ánh mắt liền sáng lên, “Oa, cám ơn rất nhiều nha!”
“Không có gì không có gì, vậy anh cứ làm việc đi, tôi về đây.”
Quan hệ hàng xóm của họ rất tốt, bình thường ngẩng đầu không thấy cúi đầu chạm mặt, nhà ai có đồ ăn ngon đều mang qua cho người kia một ít, thường xuyên qua lại đến mức sự khách khí cũng giảm đi phần nào.
Tần Không trở về phòng, mở hộp bảo quản, không thèm dùng đũa mà dùng thẳng hai ngón tay cẩn thận nhấc một miếng lên, bỏ vào miệng thỏa mãn nhai nuốt. Ăn ngon thật, cười tươi đến mức không thấy mặt trời rồi.
Thấy khung chat còn đang bàn luận về thai phụ nhà bên, thậm chí còn tò mò chuyện thai phụ nọ định giáo huấn sama thế nào, hắn liền mở mic, vô cùng đắc ý nói: “Thai phụ nhà bên gõ cửa mang tặng đồ ăn nha.”
“Đoán xem cô ấy tặng gì nào? Oa, ngon!”
“Chờ tí anh chụp ảnh ấy em xem, hê hê!”
Ngô Minh nghe tiếng người nọ cười đắc ý, cầm đũa gắp một miếng. Cà chua lạnh quả nhiên rất ngon, tên kia hời quá còn gì.
Tự lẩm bẩm: “Ăn đồ của mình, còn dám nói mình là thai phụ!”
Lên lượn Weibo, quả nhiên thấy xuất hiện ảnh chụp cà chua ngâm đường.
CV Tình Không: Ha ha hàng xóm tặng đó, ngon! [Hình ảnh]
Vì vậy liền reply —-
Tên trong không có tên: Ói mửa!
Sáng hôm sau.
Ngô Minh đang đứng chờ thang máy, tình cờ gặp Tần Không cũng rời khỏi nhà đi làm. Lúc hai người cùng vào thang máy, Tần Không nói: “Cám ơn cà chua của cậu, rất ngon.”
“Chỗ tôi còn nhiều lắm, đều là cây nhà lá vườn của đồng nghiệp, tốt hơn rất nhiều loại mua ở siêu thị. Tối tôi mang qua cho anh.”
Tần Không ngượng ngùng sờ mũi, “Ưm, làm sao có thể không biết xấu hổ như thế…”
“Một mình tôi ăn cũng không hết, giúp tôi giải quyết đi ha.” Thang máy rốt cuộc cũng dừng lại. Ngô Minh bước ra trước, không để người kia có cơ hội từ chối.
Ra khỏi thang máy, hai người gật đầu chào một cái, liền tiến về hai hướng khác nhau.
Ngô Minh rẽ trái, Tần Không rẽ phải.
Nơi làm việc của hai người ở hai đầu thành phố, tuy không bao giờ có giao dịch gì với nhau, nhưng ở cùng một tòa nhà, lại là hàng xóm sát vách, cũng coi như có duyên phận.
Ngô Minh nghĩ, như vậy cũng tốt lắm rồi, mình chẳng mong điều gì hơn.
Tần Không là kẻ nghiện Weibo, sau khi chia tay liền post lên Weibo liền —-
CV Tình Không: Oa, hàng xóm tốt bụng nói muốn tặng tui cà chua, là loại cây nhà lá vườn nha, không giống với loại mua trong siêu thị!
Bình luận bên dưới —-
Thai phụ nhà bên sao hào phóng thế!
Hàng xóm tốt bụng lần nào cũng tặng đồ ăn cho sama!
Sama không có gì đền đáp, lấy thân báo đáp đi!
…
Thường lúc làm việc Ngô Minh đều không mở Weibo, đến trưa mới cầm điện thoại lượn lờ một lát, liền khẽ cười: “Hàng xóm tốt bụng.”
Ngô Minh reply —–
Tên trong không có tên: Sama thật hạnh phúc. [vui vẻ]
Hôm nay Tần Không dường như rất vui, còn cho phép mọi người chọn bài hát. Hát mệt rồi thì bắt đầu nói chuyện phiếm với mọi người. Mà thực ra là hắn một mình lên mic nói chuyện, fan ngồi dưới khung chat gõ chữ.
Ví dụ như hôm nay có một con mèo nhảy vào phòng làm việc, màu xám, rất dính người, có điều không dính hắn.
Ví dụ như cây xương rồng hắn trồng sắp nở hoa rồi, bây giờ đã ra nụ, qua hai ngày nữa sẽ chụp hình ọi người xem.
Rồi ví dụ như hàng xóm nhà bên còn nói muốn tặng hắn cà chua, vừa nghĩ tới đã chảy nước miếng rồi.
Ngô Minh cười cười, cầm túi cà chua đã gói kỹ từ lâu, gõ cửa nhà hàng xóm, đưa cho hắn nói: “Túi này nhờ anh giải quyết hộ đó.”
Tần Không nhận lấy túi xong liền bảo Ngô Minh đợi một lát, xoay người vào trong cầm ra một hộp chocolate, thêm cả chiếc hộp bảo quản hôm qua, đưa hết cho Ngô Minh: “Cậu đừng từ chối, công ty phát cho đấy. Tôi cũng không ăn hết.”
Ngô Minh nhận đồ, nói cảm ơn rồi quay về.
Vào nhà vừa đeo tai nghe lên, đã nghe thấy Tình Không thảo luận trên YY: “Hàng xóm của anh bí ẩn lắm nhé, mỗi lần anh nhắc tới cô ấy là cô ấy lập tức xuất hiện, hì hì, vừa mang một túi cà chua bự cho anh nè.”
Đám fan bên dưới liền bảo hắn lấy thân báo đáp.
Tình Không nói: “Đừng đùa, người ta là thai phụ đó nha.”
Đám fan trong kênh liền òa ra cười, sama lại bắt đầu bịa chuyện rồi.
Ngô Minh âm thầm hừ một tiếng.
Tình Không tiếp tục nói: “Đoán xem anh tặng cô ấy cái gì? Có qua có lại mà, anh tặng cô ấy một hộp chocolate nha, nhãn hiệu anh thích nhất đó. Thai phụ chắc vẫn ăn được nhỉ.”
Ngô Minh mở hộp chocolate, lấy ra một miếng, bóc vỏ rồi bỏ vào trong miệng ngậm, lúng ba lúng búng nói: “Ăn được.”
_______________
Đổi Vi Bác thành weibo, nghe cho quen =))))))
Chương 3
Ngô Minh luôn về nhà sớm hơn Tần Không.
Theo thường lệ, chuyện đầu tiên làm khi về tới nhà chính là lần lượt reply từng status Weibo của Tình Không hôm nay. Thực ra cũng chỉ là vài lời cảm tưởng hay phụ họa của mình thôi, tương tự như mấy trăm câu bình luận bên dưới, nhưng cậu vẫn cảm thấy vui không gì sánh được.
Bởi Ngô Minh biết, Tình Không tuy chống @, nhưng thỉnh thoảng vẫn ngồi đọc bình luận.
Ngày nào cũng cũng trả lời bên dưới, giống như đi làm chấm công vậy, dần dần cũng thành thói quen rồi.
Đôi khi Tình Không cũng trả lời bài cậu, khiến cho fan cuồng thoáng kích động lên — được sama reply rồi!
Thỉnh thoảng cậu cảm thấy, người mình thích biết mình vẫn luôn quan tâm đến hắn, cũng là một điều hạnh phúc.
Có điều cậu rất ít khi chuyển phát, cứ cảm thấy gửi lên Weibo của mình có điểm ngường ngượng sao đó, cái này có tính là bịt tai trộm chuông, lừa mình dối người không nhỉ?
Những người Ngô Minh follow khác đều là CV trong giới võng phối hoặc người có liên quan, phần lớn đều có quan hệ với Tình Không. Với những người này cậu chỉ đọc chứ không bình luận không chuyển phát gì cả. Sau khi dạo qua một vòng Weibo liền tiện tay mở forum võng phối.
Forum võng phối là đại bản doanh của giới trong suốt mấy năm trời, phần lớn kịch đều được được up đầu tiên ở đây, vô số CV và Staff chiêu mộ từ đó mà ra, lại là chốn tin tức bát quái đầu tay, lập nhà cho CP (couple) hay tìm người cùng sở thích vân vân…
Đương nhiên, mấy màn tinh phong huyết vũ cũng không thể thiếu được.
Vừa mở diễn đàn, liền thấy ngay topic hot đính trên trang đầu —-
CV không chịu ngoan ngoãn phối kịch lấp hố, mỗi ngày leo lên YY hát thực sự không sao à? By Tuôi không phải là anti
Ngô Minh thoáng nhướn mày, click vào xem. Chủ thớt lương thiện vô tri hiếu kỳ hỏi, không sao thật sao? Trong còn viết ha ha một tiếng, rõ ràng không chỉ là thắc mắc do hiếu kỳ, mà còn có ý ám chỉ. Càng nói, cuộc thảo luận càng quyết liệt hơn. Cuối cùng quả nhiên đề cập đến Tình Không.
Người càng nổi tiếng thị phi càng nhiều, Ngô Minh nhanh chóng xem xong topic rồi lặng lẽ click x, loại bêu rếu cao thâm kiểu này, vẫn nên để người khác xử lý thôi.
Topic bêu rếu Tình Không cứ ba năm hôm lại có một cái, nói thẳng nói vòng đều có hết, chỉ là Tình Không vẫn cứ chuyện ta ta làm như cũ. Theo lời hắn nói trên kênh thì là: Mấy người này cũng nhàn rỗi quá mà, mọi người đừng để ý mấy bài post này, tui đây ăn ngay nói thẳng, không sợ bị người nói xấu.
Ngô Minh gật đầu, đúng, chính thế.
Mọi người hỏi: “Sama, thế bao giờ anh lấp hố?”
Tình Không: “Bản thu anh có thể giao cũng đã giao cho đội kịch từ lâu rồi, tạm thời chưa nhận kịch gì mới.”
Ngô Minh gật đầu, đúng, nửa đêm hắn ngồi phối âm cậu nghe được hết.
Ngày cứ thường thường trôi đi như vậy. Đến một hôm, Ngô Minh về tới nhà, theo thói quen mở Weibo của Tình Không ra, thoáng sửng sốt.
CV Tình Không: Ai cũng hỏi tui có muốn mở nhạc hội hôm sinh nhật không, tui nhìn thấy là không muốn làm rồi. Thôi thì mọi người vẫn tập trung ở kênh cũ, để quần chúng nhân dân công nhân thả lỏng một chút đi. [Ha ha]
Mấy năm gần đây, bất kể là hồng nhân[1] trên mạng, mặc kệ nổi hay không nổi, chỉ cần là sinh nhật liền hận không thể mời tất cả những người mình quen biết, tổ chức một nhạc hội “Đàn tinh vân tập”[2] vô cùng náo nhiệt, thực ra chỉ là từng người từng người lên hát, nói vài ba câu chúc phúc mà thôi.
Sinh nhật của Tình Không là ngày mùng một tháng năm, giờ đó năm ngoái… Ngô Minh ngẫm lại một hồi, hình như cũng là hát hò trên kênh thì phải, còn có rất nhiều tử hồng phấn hồng trong giới võng phối không mời mà tới, cả đám CV tụ tập lại cùng nhau nói chuyện phiếm, khiến quần chúng fangirl đông đảo leo tường vào xem idol cũng vô cùng thỏa mãn.
Mùng một tháng năm năm nay là thứ bảy, đúng dịp ngày nghỉ theo quy định của nhà nước, xem ra kênh YY sẽ bị chen chúc tới nổ luôn quá.
Thứ bảy, là ngày lễ mùng một tháng năm, Ngô Minh mượn cớ chưa làm xong hết công việc, từ chối lời mời đi du lịch của đồng nghiệp.
Buổi chiều ngồi nhà gói một đống sủi cảo, rồi lại nhìn nó tự hỏi — Dùng cớ gì mang tặng nhà bên đây?
Sinh nhật nên mời ăn sủi cảo sao? Không được, cậu “đâu có biết” hôm nay là sinh nhật của Tần Không.
Ăn không hết? Lần nào cũng lấy cớ này rồi.
Mừng mùng một tháng năm? Ngày này hình như không có phong tục ăn sủi cảo.
Sủi cảo bạn bè tặng cho thì càng không hợp lý…
Nhấc điện thoại lên lượn lờ weibo một lát, chợt thấy nhóm bạn Tình Không lại có cái mới.
CV Tình Không: [rớt nước mắt] Làm sao đây làm sao đây, laptop rơi xuống đất hỏng mất rồi, không khởi động được, tối nay có khi đành thất ước rồi.
Weibo vừa gửi đi, từ thiết bị di động.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian